băng sơn vương gia đích ái nhân

Quyển Dưỡng Vương Gia / Phong Lưu Vương Gia Đích Băng Sơn Vương Phi 圈养王爷/风流王爷的冰山王妃 Tác Giả: Thanh Khâu Thiên Dạ 青丘千夜 Thể loai: xuyên việt, tra công Alpha vương gia … Chương trước Chương tiếp. CHƯƠNG 20. Đường Tống vốn chỉ là đơn thuần tắm rửa cho Vương gia, không nghĩ tới lại khơi lên ngọn lửa dục vọng của Hàn Vương. Combo tẩy da chết môi kết hợp giữa dầu dừa và cà phê, cho làn môi mềm mịn căng bóng, giá rẻ nhất Shopee! Truyện Đam Mỹ Băng sơn vương gia đích ái nhân đã hoàn. Tác giả: Thúc Thúc, Thể Loại: Cổ trang, cường công nhược thụ, ngược, HE Dương Tử. Dương Tử ( phồn thể: 楊紫, giản thể: 杨紫, sinh ngày 6 tháng 11 năm 1992) là một nữ diễn viên người Trung Quốc. Đầu tháng 9/2016 Dương Tử được Tuần san giải trí Nam Đô bình chọn là 1 trong 4 tứ tiểu hoa đán thế hệ 9x (cùng với Châu Đông Vũ, Quan Hiểu Đồng Mag Je Flirten Als Je Een Relatie Hebt. CHƯƠNG 1Một vầng trăng tròn vắt trên cành cây giữa bầu trời, tỏa ra ánh sáng bạc trong trẻo nhưng lạnh lùng cô tuyệt, chiếu sáng cây cối cả sân, bóng giả sơn lay động, có hơi quỷ ếch ban ngày huyên náo, cả ngày ngồi trên hồ nước giống như cũng bị không khí quỷ dị này làm kinh sợ, tất cả đều im Tống yên lặng đi theo sau Đại tổng quản, vội vàng đi xuyên qua hoa viên quỷ ảnh lay động, phía sau còn có hai huynh đệ Vương Phúc, Vương Thọ đi lung dưới ánh trăng, mơ hồ có thể thấy rõ ràng biểu tình mỗi người. Đại tổng quản nghiêm túc cấp bách, Đường Tống dửng dưng lạnh lùng, Vương Phúc dứt khoát kiên quyết, Vương Thọ thất người chỉ lo chạy, trừ bỏ tiếng bước chân dồn dập sẽ không nghe thấy được những thứ thấy chiếc đèn ***g đỏ trên trước cửa phòng ngủ của chủ nhân, Đường Tống trên mặt lạnh nhạt xuất hiện một vết rách, tay chân không khỏi bắt đầu như nhũn ra, giống như đèn ***g đỏ kia là ánh mắt yêu quái gì đó, mà y còn lại là tế phẩm sắp đi lên tế đàn, cảm giác sợ hãi mãnh liệt bao phủ y. Mà lúc này, mặt hai huynh đệ Vương Phúc Vương Thọ cũng bắt đầu trở nên trắng tổng quản dừng lại ở cửa, hướng tới bên trong nhìn không thấy chủ nhân cung kính cúi đầu, giương giọng nói “Vương gia, người tới .”Trong phòng không ai đáp lời, chính là mơ hồ có tiếng nước truyền tổng quản đang muốn lại bẩm báo, đột nhiên nghe được một thanh âm lạnh băng như kim loại truyền tới “Tiến vào.”Đại tổng quản không dám chậm trễ, vội nhẹ nhàng đẩy cửa ra, ý bảo Đường Tống bọn họ bắt kịp, mới khoanh tay đi vào trong phòng. Đường Tống sợ run, giống như nhận mệnh cúi đầu theo đi vào. Nếu chủ nhân “tính trí” cao, đêm nay nói không chừng sẽ mười phần chết hết chín. Vượt qua đạo môn này, không biết còn có mệnh đi ra hay không?Phòng ngủ tráng lệ trước sau chia làm hai phần. Phía trước là một phòng khách không lớn không nhỏ, trên vách tường tranh chữ có vẻ quý báu, bàn gỗ đàn hương, nhuyễn tháp trải nệm mềm mại, cùng một ít đồ cổ nhìn không ra niên gian dùng một bình phong xa hoa ngăn cách, mặt sau chính là phòng ngủ. Xuyên thấu qua bức tranh mỏng trên bình phong có vẽ hình cung nữ, loáng thoáng có thể thấy một cái giường rất bình phong có nhiệt khí bay lên bay xuống, trong không khí phiêu đãng mùi hoa như có như mỹ nam tử vừa mới tắm rửa xong tùy ý khoác trường bào tơ lụa màu đen đi ra. Mỹ nam tử này tuấn mỹ như thần, trên mặt như có hàn băng chồng chất vạn năm, ánh mắt như đao phong sắc bén nhìn chằm chằm bọn Đường Tống, như ánh mắt hùng ưng nhìn thẳng con mồi làm cho Đường Tống không tự chủ được rùng mình một cái. Hắn, chính là chiến tướng Sư quốc tiếng tăm lừng lẫy—— Hàn rằng Hàn Vương vừa mới tắm rửa xong, nhưng vẫn có thể làm cho người khác cảm giác hắn vẫn mang theo huyết khí trên người. Hàn Vương vừa mới đại thắng trở về giống như còn mang theo huyết tinh khí trên chiến trường. Tầm mắt lợi hại đằng đằng sát khí đảo qua này ba nô tài sắp trở thành công cụ tiết dục của hắn, vừa lòng vuốt bên Đại tổng quản nơm nớp lo sợ thấy chủ tử gật đầu, tâm treo cao rốt cục thả xuống, cung kính nói “Bẩm chủ tử, này Đường Tống là từ trong số người bị giáng làm quan nô chọn ra, hai huynh đệ Vương Phúc Vương Thọ là tháng trước mới vừa mua vào phủ, ba người đều là những đứa nhỏ sạch sẽ. Bọn họ phía trước trong ngoài đều tẩy trừ qua, chủ tử cứ việc yên tâm dùng, nô tài lui xuống trước.”Đợi đến khi Hàn Vương cho phép, Đại tổng quản mới khom người cẩn thận đẩy hai người còn lại ra khỏi phòng ngủ .Âm thanh đóng cửa làm cho Đường Tống tâm hoàn toàn chìm tới rồi đáy cốc, vốn đang kỳ vọng chủ tử thấy y chướng mắt sẽ lệnh đổi người khác, việc này hoàn toàn không có hy chương thứ nhất Hàn Vương từ lúc bắt đầu là mút vào chuyển thành dùng răng nanh cọ xát, động tác nhìn như không lưu loát nhưng cũng tạo cho Đường Tống vốn ngây ngô một trải nghiệm mãnh liệt. Tuy rằng Đường Tống cùng Hàn Vương đã có hai lần, nhưng hai lần này đều là một mình Hàn Vương hưởng thụ, đối với Đường Tống là khổ không nói nổi. Cho nên, Đường Tống kỳ thật vẫn chưa bao giờ trải nghiệm qua ***.Thân thể thiếu niên mười sáu tuổi, tựa như sắp sửa thành thục. Nó đợi, chính là thời cơ. Mà hiển nhiên, thời cơ để Đường Tống thành thục chính là ngày hôm nay. Hàn Vương bắt đầu khiêu khích đậu đỏ trước ngực y, Đường Tống cũng đã cảm thấy cảm giác kỳ quái khó có thể thừa như trúng độc, cảm giác tê dại kia làn từ ngực đến toàn thân, bất tri bất giác, ngọc hành luôn ủ rũ đáng thường trong tình ái trước kia của Đường Tống lẵng lẽ ngẩng giác được thân thể Đường Tống không hề chối từ, Hàn Vương buông cánh tay trái đang giam cầm y ra, ngược lại đưa tay chuyển sang đậu đỏ bên phải chịu vắng vẻ của y, nhẹ nhàng vân vê. Hai điểm mẫn cảm đồng thời bị công kích, Đường Tống đã không còn suy nghĩ được trái của Hàn Vương ở trên da thịt nhẵn nhụi của Đường Tống di động, xoa nắn ***g ngực bằng phẳng của y, lướt qua thắt lưng mảnh khảnh, ở trên cái mông cong vểnh nhẹ nhàng xoa cảm không ngừng tích tụ, Đường Tống cảm giác mình sắp sửa chìm trong nước. Cái loại cảm giác xa lạ lại mãnh liệt này làm cho y nhịn không được phát ra tiếng “A…”Đường Tống nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng, giống như một ngọn lửa, làm cho không khí mờ ám lên tới đỉnh điểm. Đường Tống cảm giác tay của Hàn Vương ở trên mông y đột nhiên bóp chặt, dục vọng ngây ngô nửa ngạnh nửa nhuyễn của y gắt gao dán cùng một côn nhục cứng rắn nóng bỏng như Tống đột nhiên thông minh, muốn giãy dụa. Lúc này, tay trái Hàn Vương cầm ngọc hành của y, làm cho y giống như quả bóng cao su bị xì hơi, lập tức nhuyễn Hàn Vương giống như có chứa ma lực, khi nặng khi nhẹ xoa bóp dục vọng ngây ngô của y. Đồng thời, Hàn Vương buông hai tay Đường Tống, tay phải dùng sức, đỡ Đường Tống ngồi dậy. Hai người liền trong tư thế mặt đối Tống đã hoàn toàn không có khí lực phản kháng, thân thể tựa như một vũng nước, mềm nhũn tựa vào người Hàn Vương, cằm gác lên vai Hàn Vương, miệng phát ra tiếng rên rỉ như có như không. Nhiệt khí cùng tiếng rên rỉ phát ra phun bên tai Hàn Vương làm cho Hàn Vương dục hỏa khó Vương nắm lấy tay phải Đường Tống, đưa tay y bao quanh dục vọng cực đại mà nóng bỏng của mình, đồng thời dùng tay trái của mình hướng dẫn vuốt ve vài cái. Buông tay sau, Đường Tống cũng mơ mơ màng màng vuốt ve theo tốc độ vừa rồi, đầu hỗn loạn không ý thức được thứ tay mình đang nắm chính là hung khí vài ngày trước làm cho mình thiếu chút nữa chết Tống vuốt ve trong chốc lát, tay đã không có khí lực, liền ngừng lại. Tay trái của Hàn Vương cơ hồ muốn đem y bức điên, toàn bộ ý thức của Đường Tống đều tập trung trên dục vọng đang được thỏa mãn của mình, trong đầu tựa như trống rỗng, hoàn toàn không có cách nào suy giác được Đường Tống làm biếng, Hàn Vương bất mãn cầm tay Đường Tống, tiếp tục vuốt ve. Hai người không tự giác nhắm mắt lại, hưởng thụ khoái cảm bài sơn đảo hải, trên mặt lộ ra biểu *** tiên dục tử giống như người trong bí tịch.“A… A… Buông ra… A…” Đường Tống dần dần không chịu nổi khoái cảm như vậy, một cảm giác tê dại rất nhanh từ cột sống tập trung xuống hạ phúc, ý nghĩ muốn ra càng ngày càng mãnh liệt làm cho y không khỏi lớn tiếng rên Vương bị tiếng kêu của Đường Tống kích thích, hô hấp cũng trở nên ồ ồ. Hai tay vuốt ve cũng trở nên nhanh hoạt mãnh liệt cơ hồ làm cho Đường Tống hít thở không thông. Khi tốc độ ma xát của tay Hàn Vương cơ hồ muốn phát ra lửa, khoái cảm của hai người cũng đạt tới điểm cao nhất.“A —-““Ân —–“Cùng với tiếng thét chói tai của Đường Tống là tiếng gầm nhẹ của Hàn Vương, hai người đồng thời đạt đến cao trào. Dịch màu trắng ngà phun tung tóe trên người hai người, không phân rõ là của chương ba mươi hai Skip to contentGiới thiệu Ebook Tác giả Thúc Thúc Thể loại Ngôn Tình Nguồn Sưu Tầm Trạng thái Full Chương cuối Chương 107Giới thiệu truyện Sinh ra vốn là dòng dõi quan lại quý tộc, sống cuộc sống an nhàn hưởng vinh hoa phú quý, nhưng vì cha của Đường Tống đắt tội với quan lớn trong triều đình, khiến cả phủ phải lâm vào cảnh quan nô, sống cuộc sống cơ cực thiếu thốn, bị người đời khi một đêm làm công cụ tình dục cho người khác, Đường Tốn biến thành một tiểu thư trong phủ. Tưởng chừng sẽ trở lại cuộc sống như xưa, nhưng mang danh là tiểu thư lại không bằng một nô tì trong phủ. Mời các bạn đón đọc truyện ngôn tình Băng Sơn Vương Gia Đích Ái Nhân đầy lôi cuốn Ebook Băng Sơn Vương Gia Đích Ái Nhân – Thúc Thúc FullEbook Băng Sơn Vương Gia Đích Ái Nhân – Thúc Thúc – Full Epub – FullEbook Băng Sơn Vương Gia Đích Ái Nhân – Thúc Thúc – Full Prc/Mobi – FullEbook Băng Sơn Vương Gia Đích Ái Nhân – Thúc Thúc – Full Pdf – Full Mỗi lần tiệc tối đêm ba mươi tết hàng năm thoáng nhìn qua, đều làm cho Tần Loan thấy Đường Tống càng tâm dương khó nhịn. Mắt thấy Đường Tống từ thiếu niên gầy yếu như mầm đậu xanh trổ mã thành thanh niên tuấn tú phi phàm, mà Hàn Vương lại chẳng có dấu hiệu phiền chán, ngược lại càng thêm sủng nịch .Năm trước lúc tiệc tối, Tần Loan đi trễ chút, đã không thấy Hàn Vương cùng Đường Tống . Nghe nói là bởi vì Hàn Vương chán ghét ánh mắt đủ loại nữ quyến nhà quan lại cùng hậu phi nhìn Đường Tống, cho nên vội tới Hoàng Thượng Hoàng Hậu dập đầu, ngồi cũng không ngồi liền đi Vương càng sủng nịch Đường Tống, Tần Loan càng giận không thể át. Thứ nhất, Đường Tống là con trai người mà lão bình sinh thống hận nhất —— Đường Thế Thanh, người ngay cả tác phẩm mà Đường Thế Thanh viết cũng không bỏ qua, thì như thế nào có thể dễ dàng tha thứ con trai của kẻ thù quá ư là thư thả ngay dưới mí mắt mình; thứ hai, thân thể Hoàng Thượng của Sư quốc Hồng Ân Đế cũng năm sau không bằng năm trước , tranh đấu giữa mấy vị hoàng tử đã gay gắt càng kịch liệt hơn. Cháu ngoại trai của lão Cửu hoàng tử nếu muốn thắng được, phải lấy được ủng hộ của Hàn Vương làm một phần mấu chốt. Nhưng, muốn mượn sức băng sơn Hàn Vương này đã rất khó, hiện tại lại có một khối chướng ngại vật cỡ lớn tên Đường Tống như vậy, đã khó lại càng thêm nay trận phong hàn hồi mùa xuân làm Hồng Ân Đế càng thêm suy nhược, làm cho Tần Loan càng muốn nhanh mượn được sức của Hàn Vương. Biết được Hàn Vương thích ăn điểm tâm, lão khiến con trai Tần Phượng Tê luôn mang tặng một hộp điểm tâm tinh tế cho Hàn Vương phủ, gần đây tặng càng ngày càng Tống mang theo hộp điểm tâm, rất nhanh đi tới Du Nhiên đình. Xa xa liền thấy Lưu tổng quản đầu đầy tóc bạc đứng ở lối vào của đình, như một pho tượng đá. Bốn năm ngắn ngủi, tóc Lưu tổng quản vốn chỉ là có chút xám trắng đã biến thành toàn bộ trắng, nếp nhăn trên mặt coi như mỗi ngày càng sâu Tống vào Du Nhiên đình, Lưu tổng quản im lặng làm một cái lễ, lặng lẽ lui ra hộp điểm tâm tinh xảo làm bằng gỗ táo để lên chiếc bàn con, Đường Tống xốc lên tấm khăn tơ lụa ở mặt trên, hương vị điểm tâm ngọt ngào liền xuyên giấy bao điểm tâm nhẹ nhàng bay ra. Cẩn thận gỡ ra một lớp giấy mỏng, điểm tâm bên trong các màu liền lộ ra. Hồng của mân coi tô, trắng của bánh nếp, vàng của mộc qua tô, đỏ sậm của tảo nê cao. . . . . . Các màu điểm tâm đa dạng vô cùng khéo léo, đáng tiếc Hàn Vương chẳng liếc mắt xem qua một hai ngón tay gắp một khối điểm tâm màu trắng ngà, Đường Tống cẩn thận ngửi một chút, quả nhiên giống tiểu nhị Phượng Tê lâu nói, có mùi hoa sen thơm ngát. Bỏ vào trong miệng một cái, hà hoa cao tựa như tuyết, không chỉ cho vào miệng lập tức tan, lại có mát lạnh nhè nhẹ, quả nhiên là không giống bình Tống hưởng thụ híp mắt trong chốc lát, lúc mở mắt, phát hiện Hàn Vương ban đầu nhắm mắt dưỡng thần không biết khi nào đã mở mắt, đang quan sát y. Đường Tống bị nhìn có chút ngượng ngùng, nói “Vương gia, hôm nay Phượng Tê lâu làm dạng hà hoa cao mới, không quá ngọt, lại còn mát lạnh, ngài muốn nếm thử chút hay không?”Hàn Vương trước sau như một lắc đầu, hắn ghét nhất là ăn đồ ngọt, mà Đường Tống lại thích nhất là ăn đồ ngọt. Cho nên, ở Hàn Vương phủ thích ăn điểm tâm không phải là Hàn Vương, mà là tiểu tư bên người Hàn Vương Đường Tống. Nếu Tần Loan biết người mình tân tân khổ khổ lấy lòng lại là kẻ thù mình hận thấu xương, không biết có thể bị tức sôi lên không mà?Hàn Vương vươn tay trái, dùng ngón cái nhẹ nhàng lau cặn dính ở bên môi Đường Tống. Đường Tống ngượng ngùng gãi gãi cái ót, chính mình hình như mỗi lần ăn cái gì đều dính ở bên miệng mà. Hai đóa mây đỏ phiêu trên gương mặt tái nhợt của Đường Tống, làm cho Hàn Vương nhớ tới lúc bốn năm trước Đường Tống phát sốt thiếu chút nữa là chết, trên mặt y cũng có hai mảnh đỏ ửng như Vương đột nhiên kích động lên, tay trái ấn cái ót Đường Tống, đè y xuống, môi cướp lấy môi y, thô bạo hôn môi . Đầu lưỡi như là đang chứng thực, biết bao nhiêu lần liếm lợi của Đường Tống, dây dưa đầu lưỡi của Đường Tống cũng không chút ngượng ngùng đáp lại hắn, hết sức hùa với đòi lấy của hắn, y biết khẳng định lại có gì đó làm xúc động thần kinh mẫn cảm của Hàn Vương, hơn nữa nhất định là có quan hệ với mình. Gắn bó trao nhau, y thậm chí có thể cảm giác được Hàn Vương hơi hơi run rẩy, Sư quốc chiến thần lại cũng có thời điểm sợ hãi, nếu là bốn năm trước cơ hồ là không thể tưởng tượng lúc Đường Tống sắp không thể hô hấp, Hàn Vương mới buông y ra, giữa môi hai người có hợp lại một sợi chỉ bạc trong suốt, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, lấp lánh năm sắc khí ám muội gần như tan hết, hai người nhìn nhau cười. Hàn Vương cười rộ lên phi thường đẹp đẽ, thường làm cho Đường Tống nhìn ngây ngốc, lần này cũng không ngoại lệ. Còn nhớ rõ lúc mình hôn mê sau hơn ba tháng tỉnh lại, đầu tiên mắt thấy đến chính là khuôn mặt tươi cười của Hàn Vương, một khắc đó y thiếu chút nữa nghĩ mình được lên trời, thấy được thần Vương thu hồi tươi cười, khôi phục dáng vẻ lạnh như băng, chính là ôn nhu trong đáy mắt như nước mùa xuân bắt đầu lan tỏa lại che dấu không được. Vỗ vỗ hai má Đường Tống có chút ngơ ngác, Hàn Vương nói “Ăn nhanh lên.”Đường Tống lúc này mới tỉnh lại, bắt đầu vùi đầu cắn ăn, trên mặt thường dâng lên mấy cơn Vương nhìn Đường Tống ăn hương vị ngọt ngào, trong lòng cũng cảm thấy thỏa mãn. Nhưng mà, xem xem xét xét thân thể Đường Tống gầy gò, vóc dáng tuy rằng có cao , nhưng vẫn gầy, ăn nhiều đồ ngọt như vậy cũng không mập, xem ra lần đó thật sự là không nên đánh y hai mươi chương thứ bốn mươi bốn băng sơn vương gia đích ái nhân chương 1 Băng sơn Vương gia đích ái nhân / thúc thúc trứ Băng sơn vương gia đích ái nhân chính văn đệ nhất chương ám dạ Một vầng trăng tròn cao trong không trung sâu xa, tỏa ra ánh sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng cô tuyệt, chiếu lên cây cối trong sân nhỏ, hòn non bộ với ảnh ảnh lay động,càng thêm phần quỷ dị. Ban ngày, phảng phất tiếng ve kêu phụ họa với tiếng ếch kêu trên hồ nước náo loạn một ngày một đêm, nay cũng bị bầu không khí quỷ dị làm cho kinh sợ, tất cả đều im lặng. Đường tống mặc đi theo đại tổng quản,vội vàng đi qua hoa viên quỷ ảnh,theo phía sau còn hai anh em vương thúc, vương thọ. Dưới ánh trăng mông lung, mơ hồ có thể thấy rõ biểu tình của mỗi người. Đại tổng quản nghiêm túc cấp bách, đường tống đạm nhiên lạnh lùng, vương phúc kiên nghị kiên quyết, vương thọ thất kinh. Đoàn người chỉ lo chạy đi, ngoại trừ tiếng bước chân gấp gáp sẽ không nghe thấy bất cứ tiếng động nào khác. Thấy tẩm lâu buồng ngủ của chủ nhân trên cửa cao treo đèn lồng đỏ,Đường Tống trên khuôn mặt đạm nhiên xuất hiện một vết rách, tay chân như nhũn ra, giống như đèn lồng đỏ là con mắt của yêu quái, mà hắn là tế phẩm đang gần đi lên tế đàn,cảm giác sợ hãi mãnh liệt bao phủ hắn. Mà lúc này, sắc mặt của hai huynh đệ vương phúc vương thọ cũng bắt đầu trở nên trắng bệch. Đại tổng quản dừng lại tại cửa, hướng về phía chủ nhân ngồi bên trong cúc cung khom lưng, giương giọng nói rằng “Vương gia, đã dắt người tới. ” Trong phòng không ai trả lời, chỉ là thấp thoáng có tiếng nước truyền ra. Đại tổng quản đang muốn bẩm báo lại lần nữa, đột nhiên nghe được thanh âm băng lãnh giống như kim khí truyền ra “Tiến đến. ” Đại tổng quản không dám chậm trễ, vội vàng nhẹ nhàng đẩy cửa ra, ra hiệu Đường Tống bọn họ đi theo, mới cung kính đi vào trong phòng. Đường tống sợ run, giống như nhận mệnh cúi đầu theo hướng vào trong. Nếu như chủ nhân “Tính trí” Cao, đêm nay nói không chừng cửu tử nhất sinh. Vượt qua đạo môn này, không biết còn có mệnh đi ra không? buồng ngủ nguy nga lộng lẫy chia làm trước sau hai phần. Đằng trước phòng khách không lớn không nhỏ, tranh chữ trên vách tường lộ vẻ quý báu, cái bàn làm từ cây đàn hương, nhuyễn tháp đệm lót bằng tơ tằm mềm mại, cùng một ít đồ cổ nhìn không ra niên đại. ở giữa dùng một bình phong mỏng xa hoa ngăn cách, mặt sau chính là phòng ngủ. Xuyên thấu qua bức bình phong sa mỏng có họa tranh mỹ nữ, loáng thoáng khả dĩ trông thấy cái giường cực đại. phía sau Bình phong có mềm rủ xuống tỏa ra nhiệt khí, trong không khí phiêu đãng mùi hoa như có như không. Một mỹ nam tử vừa tắm rửa xong tùy ý khoác trường bào nhất kiện hắc sắc tơ lụa đi rafangirl aaaaaa. Mỹ nam tử tuấn mỹ như thần trên mặt dường như tích tụ hàn băng vạn năm, ánh mắt sắc bén như đao mạnh mẽ nhìn chằm chằm Đường Tống bọn họ, nhãn thần tựa hùng ưng tiếp cận con mồi khiến Đường Tống không tự chủ đánh người ớn lạnh. Hắn, chính là chiến tướng Sư quốc tiếng tăm lừng lẫy —— hàn vương hảo lạnh nga. Tuy rằng hàn vương vừa mới tắm rửa xong cảm giác được xác thực vẫn cứ có thể khiến người ta cảm giác huyết khí cứng cỏi trong hơi thở của hắn. Hàn vương Vừa đại thắng trở về giống như còn mang theo mùi máu tanh trên chiến trường. Ánh mắt đằng đằng sát khí sắc bén đảo qua ba nô tài sắp trở thành công cụ tiết dục này của hắn, gật đầu hài lòng. Đại tổng quản bên cạnh nơm nớp lo sợ thấy chủ tử gật đầu, tâm treo cao rốt cục đã thả xuống, cung kính mà nói rằng “Bẩm chủ tử, Đường Tống này là từ người biếm làm quan nô lấy ra, hai huynh đệ vương phúc vương thọ là tháng trước mới vừa mua vào phủ, ba người đều là hài tử sạch sẽ. Bọn họ trước khi đến trong ngoài cũng tẩy trừ qua, chủ tử cứ việc yên tâm dùng, nô tài trước tiên lui xuống.” Đợi đến vương cho phép, đại tổng quản mới khom người đẩy cửa dời đi khỏi buồng ngủ, cẩn thận tỉ mỉ đem bả môn người giữ cửa mang đi. Thanh âm đóng cửa khiến tâm Đường Tống triệt để trầm tới đáy cốc, vốn đang kỳ vọng chủ tử chướng mắt hắn sẽ lệnh đổi lại người khác, cái này là triệt để không mong muốn.

băng sơn vương gia đích ái nhân